Hệ sinh thái Vũ trụ ảo (Metavere Ecosystem) là thành phần của Hệ sinh thái Nano Pham (Nano Pham Ecosystem) với tầm nhìn tạo ra thế giới song song với thế giới hiện tại bởi sự hội tụ của thực tế ảo (AV), thực tế tăng cường (AR), trí tuệ nhân tạo (AI), Big Data, Blockchain, IoT
Việt - Pháp lập 'quan hệ chiến lược'. Thủ tướng Việt Nam và Pháp ký Tuyên bố chung về quan hệ đối tác chiến lược tại cuộc gặp ở Paris ngày 25/9
Tuy nhiên, nhà lãnh đạo này không tiết lộ chi tiết loại tên lửa phòng không nào cũng như số lượng vũ khí sẽ được chuyển cho Ukraine. Không chỉ hệ thống phòng không, Pháp xác nhận đã thống nhất với Đan Mạch chuyển 6 khẩu pháo tự hành Caesar đã đặt của nước này sang cho Ukraine. Chi tiết giao dịch vẫn chưa được công bố.
Pháp nhiều khả năng bắt buộc đeo khẩu trang trong không gian kín. Ảnh: Le Monde. Lần đầu tiên kể từ cuối tháng 8/2022, số người mắc Covid-19 phải nhập viện đã vượt ngưỡng 15.000 ca, trong đó khoảng 850 trường hợp phải điều trị tích cực. Nhiều chuyên gia y tế Pháp dự
CÔNG TY CỔ PHẦN GIẢI PHÁP CÔNG NGHỆ HOÀN NGỌC. Địa chỉ VP1: Lô 16 đường A2, Khu dân cư mới QL1D Tây Sơn, P. Quang Trung, TP. Quy Nhơn, Tỉnh Bình Định. Địa chỉ VP2: 39 Lê Thành Phương, Phường 2, TP. Tuy Hòa, Tỉnh Phú Yên. Điện Thoại: 0899.199.759. Email: hoanngocsoft@gmail.com.
. Trong hư vô của thế giới tinh thần có một tia ánh sáng, Mạc Phàm nghiêm túc cảm nhận,bỗng nhiên phát hiện trong cõi hư vô của mình xuất hiện một mảnh tinh trần rất nhỏ. Mạc Phàm một trận vui sướng. Tinh trần này đối với Ma Pháp Sư mà nói rất quan trọng, nó không chỉ là căn cứ chính để đánh giá tu vi mà còn tồn tại như thiên địa trong thế giới tinh thần của Ma Pháp Sư. Tinh trần này chiếm cứ không gian càng lớn trong cõi hư vô thì tu vi của Ma Pháp Sư càng cao. Bên trong tinh trần ấy, Mạc Phàm có thể thấy một cái gì đó sáng lên, kia giống như là một mảnh tinh trần nhỏ màu tím, đối lập với thế giới tinh thần này mà nói tinh trần đích thực chỉ nhỏ bé như hạt bụi. Nhưng như vậy cũng đồng nghĩa với việc mình thức tỉnh không hề bị thất bại, trên sách rõ ràng viết tinh trần nắm giữ bên trong thế giới tinh thần, dù cho có chút mỏng manh thì cũng là thức tỉnh thành công rồi. “Hahaha, ai nói lão tử sẽ thức tỉnh thất bại “. “Lão tử đây chẳng phải thức tỉnh thành công rồi sao, thật muốn nhìn khuôn mặt vặn vẹo của Mục Bạch và Triệu Khôn Ba “.“Hả?“.“Từ từ, tinh trần này là màu gì đây, không phải màu đỏ, thật đáng tiếc, không phải Hỏa hệ rồi“.Tinh trần màu đỏ chính là Hỏa hệ, màu xanh lá là Phong hệ, màu nâu là Thổ hệ, màu lam là Thủy hệ, màu vàng là Quang hệ. Tinh trần màu tím, đại diện cho... Ta kháo a..Đột nhiên Mạc Phàm cả người đều ngây dại. “Màu tím“. “Mình là tinh trần màu tím“.“Mình là tinh trần màu tím“.“Trời ơi, lớp bên cạnh có người thức tỉnh được Lôi hệ“. Trên sân thể dục đột nhiên có học sinh kêu lớn. “Cái gì, cái gì, xuất hiện Lôi hệ? Ta phải xem xem,là ai đã tích vận may cả mấy đời thế này“.“Ở đâu, ở đâu? Wow, thật là màu tím huyễn khốc!”. Chủ nhiệm ban 7 phỏng chừng cũng bị hiếp sợ đi. “Oa Oa Oa, giết ta đi, vì cái gì ta lại là Thủy hệ, sao không phải là Lôi hệ, các ngươi ai cũng không được cản ta, ta muốn đi chầu trời. “Đừng nháo nữa, ngươi chết làm gì,phía dưới đã rải rác cả đống thi thể bên Quang hệ rồi“.Học sinh thức tỉnh Lôi hệ này quả thật đã gây ra một trận náo động toàn trường. Nếu nói Hỏa hệ là hệ ma pháp đầu tiên mà hết thảy Ma Pháp Sư bình thường đều muốn chọn lựa để thức tỉnh thì Lôi hệ chính là trời cao ban ân, hoàn mỹ đệ nhất hệ, so với Hỏa hệ còn bá đạo hơn. Ma Pháp Sư Lôi hệ ở thời điểm sơ giai đã có thể lấy sức chiến đấu khủng bố để kháng địch. Các lão sư đã thống kê, trừ phi học sinh thức tỉnh Lôi hệ tự chính mình không học, còn không đều có 5 thành trong đó đều đột phá nhanh chóng trở thành trung giai Ma Pháp Sư. Kỳ thi trung khảo đã trực tiếp đào thải khoảng 6 thành ma pháp học sinh, còn lại 4 thành tiến vào thức tỉnh ma pháp. Mà như thế chưa phải là đã xong, trong những học sinh đủ tư cách thức tỉnh chỉ sợ khả năng đến 6 thành nữa tiếp tục bị đào thải, bởi vì ba năm học cao trung ma pháp có người đến cả một chút ma pháp cũng không phóng thích ra được. 1500 học sinh khóa này chỉ có một người thức tỉnh được Lôi hệ, đủ để thấy Lôi hệ này đáng khiếp sợ đến mức nào rồi. Trong nhất thời, toàn thể lão sư lẫn học sinh đều đồng loạt hướng mắt về cậu học sinh nam ở ban 7 kia, bạn học này cũng thật trùng hợp quần áo cũng là màu tím, điều này còn làm cho màn thức tỉnh của cậu ta càng thêm phần bắt mắt, trong phút chốc nam sinh có dáng vẻ tự tin pha lẫn cao ngạo lạnh lùng này trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, gây nên một trận xôn xao trong toàn trường. “Ố, ồn ào như vậy sao? “ Mạc Phàm chậm rãi mở mắt ra, toàn bộ vui sướng viết rõ trên mặt cậu. Bất quá, ngay thời điểm mắt vừa mở ra, hắn lại phát hiện nguyên lai lão sư của mình lại đang ngẩng đầu nhìn sang lớp bên cạnh một cách đầymê mẩn. Mạc Phàm vừa quay đầu lại thì phát hiện tất cả các bạn học cũng đều đang nhìn qua lớp bên cạnh đó. “Loại tình huống gì đây? “.“Mọi người đang nhìn đi đâu vậy!“.Rất nhanh sau đó, Mạc Phàm cũng phát hiện ra vấn đề. Nguyên lai lớp bên cạnh cũng xuất hiện một cái Lôi hệ, ngay tại thời điểm thức tỉnh chớp nhoáng của Mạc Phàm trùng hợp là toàn bộ lão sư lẫn học sinh đều đồng loạt hướng mắt về phía gia hỏa thức tỉnh nhanh hơn mình một bước kia. Mạc Phàm vẻ mặt khổ sở nhìn Thức Tỉnh Thạch đang sáng lên màu tím đặc trưng của Lôi hệ, mặt khác thật hy vọng có thể giáng một cái tát vào mặt chủ nhiệm của mình mà nói, thầy ao ước Lôi hệ lớp bên cạnh làm cái gì, lão tử cũng là Lôi hệ thần thánh đây này. Mạc Phàm vừa muốn nói chuyện, Thức Tỉnh Thạch lại một lần nữa đột nhiên nổi lên những ngôi sao lấp lánh, tựa như một dòng máu hướng về phía bàn tay của Mạc Phàm tụ tập lại. Mạc Phàm vẻ mặt ngạc nhiên. Quá trình thức tỉnh chẳng phải đã kết thúc rồi Sao, làm thế nào mà Thức Tỉnh Thạch này lại khởi động một lần nữa? Mạc Phàm muốn rút tay ra nhưng ma lực đó đã theo bàn tay lan truyền đến toàn thân. Một ngọn lửa năng lượng nóng hừng hực!Mạc Phàm cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng một cỗ lực lượng đẩy cậu tiến vào bên trong thế giới tinh thần thêm một lần nữa, có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng thứ hai đang dần xâm lấn. Trong hư vô của thế giới tinh thần, tinh trần màu tím vẫn ở đó yếu ớt tỏa hào quang lấp lánh, càng nhìn lại càng thêm khát vọng, muốn làm chúng nó càng thêm lan toả. Đó là Lôi hệ tinh trần Mạc Phàm thức tỉnh cách đây không lâu. Nhưng một cỗ lực lượng khác giống như Lôi hệ trước đây xông vào, bên trong thế giới tinh thần của Mạc Phàm xẹt qua một ngọn lửa có quỹ đạo hình vòng cung đầy ghê rợn làm người khiếp sợ khiến cả người Mạc Phàm đều rung động. “Chuyện này...đây là... “Bên trong thế giới tinh thần của chính mình cư nhiên lại xuất hiện “Một mảnh tinh trần màu đỏ!!“.Lúc đầu, Mạc Phàm có hơi mê mang nhưng ngay sau đó hoàn toàn rơi vào trạng thái vui mừng điên cuồng. Hỏa hệ! Chính mình lại thức tỉnh thêm một cái Hỏa hệ. Chính mính thế nhưng thức tỉnh song cấp thấp sơ giai Ma Pháp Sư, mỗi học sinh chỉ có thể thức tỉnh duy nhất một hệ, người xuất hiện song hệ coi như là không có khả năng, so với xác suất một phần ngàn khả năng xuất hiện của Lôi hệ thì xác suất song hệ còn nhỏ hơn cả vạn lần nữa. Ông trời ơi! Mạc Phàm cảm giác chính mình lúc này hạnh phúc như muốn xỉu. Lôi hệ xuất hiện đã khiến hắn mừng như điên, giờ lại xuất hiện thêm một cái Hỏa hệ, hình thành trời sinh song hệ, hắn quả thật mừng muốn khóc. Xem qua tri thức về ma pháp, Mạc Phàm hiểu rất rõ, nhiều hơn một hệ thôi cũng đã có thể dẫn trước người khác, hai hệ lại có thể tồn tại song song, tu luyện độc lập. Tựa như một điều không tưởng, hầu hết mọi người đều chỉ có thể thức tỉnh một hệ rồi tu luyện bằng cách dày công đánh quái, mà bản thân mình lại trực tiếp mở ra hai hệ, quan trọng nhất là hai hệ này lại có thể dung hợp trên cùng một người, sức chiến đấu chẳng phải là vấn đề 1+1=2 rồi này thì quá sung sướng rồi!Lão tử trời sinh song hệ, một cái Lôi hệ oanh trời, một cái bạo lực Hỏa hệ, nhìn xem ai có thể ngăn cản ta. Khi đó lão ba phải khuất phục bán phòng, hiện tại áy náy thật sự đã bị quét sạch, Mạc Phàm rất rõ ràng nếu chính mình chăm chỉ tu luyện, cố gắng nỗ lực, đem cả hai hệ cùng thăng cấp lên, khẳng định bản thân mình sẽ nhanh chóng trở thành giai cấp Ma Pháp Sư thống trị bên trên thôi. Cái gì mà nội tình mấy trăm năm của Mục thị,cái gì mà Hàn Băng thế gia, có thể so với lão tử trời sinh song hệ rất oách saoHa ha ha ha ha ha ha...!
Giới Thiệu Truyện Ở thế giới dị năng đó, ma thuật là tất cả. Là điều cần nắm bắt và hiểu rõ ở thể loại truyện dị giớiTrong tứ hệ của thế giới, Lý Ngạo Thiên lại có căn cơ của hệ yếu nhất, Phong mất sớm, cha cũng qua đời, còn Ngạo Thiên và em gái Ngọc Ý mồ côi, luôn bị Hàn Băng Thế Gia hà hiếp. Mười tám tuổi, nếu Ngạo Thiên không thắng được kẻ thù của Hàn Băng Thế Gia, đời cậu và em gái cậu sẽ tiêu bé ma thuật yếu đuối nhưng kiên cường đó sẽ làm gì để mạnh lên? Làm sao để bảo vệ em gái và chiến thắng kẻ thù khi sinh nhật 18 đang đến gần? Liệu cậu có hoàn thành lời hứa sẽ trở thành Pháp sư Song Hệ mạnh nhất lục địa với cha mình không?-Tóm tắtMẹ vì bạo bệnh mà mất sớm, cha cũng sớm qua đời, Lý Ngạo Thiên và Lý Ngọc Ý ở tuổi chưa tới mười tám đã phải mồ côi. Gia đình không thế lực, tiền tài cũng không có, Ngạo Thiên chỉ có ma thuật là hy vọng cuối cùng. Cậu hứa với cha mình là sẽ trở thành Pháp sư mạnh nhất lục kiểm tra thể chất ma thuật tại trường, Ngạo Thiên nhận được Phong hệ, hệ yếu nhất trong giới ma thuật. Thế giới của cậu như sụp năm về trước, Hàn Băng Thế Gia đã bức ép cha cậu đến mức thân tàn ma dại, khiến cha cậu khốn đốn. Ngạo Thiên đã hứa nếu năm 18 tuổi cậu thắng được đối thủ của gia tộc này, gia đình cậu sẽ được yên ổn. Nhưng bây giờ đây mọi hy vọng dường như đều tiêu tan. Bên cạnh cậu, tên bạn thân Tiểu Hầu hết mực động viên cậu cố ngày thi Thăng Cấp, Ngạo Thiên lên ngọn núi ưa thích tập luyện rồi ngủ quên. Cậu vô tình xuyên không về mười hai ngàn năm trước, chứng kiến trận chiến huyền thoại giữa tiên và ma trong truyền thuyết. Cơ thể cậu hút hết năng lượng ma thuật của hai con hồ ly đó, khiến chúng đành lòng bái cậu làm chủ nhân và giúp cậu mạnh từ đây, Ngạo Thiên sở hữu năng lực ma thuật của cả Quang hệ và Ám hệ, toàn lực có thể sử dụng mọi hệ trên thế giới này. Cuộc đời cậu bước sang một trang khác, toàn lục địa sẽ không còn ai là đối thủ của cậu được nữa.
Chương 1 Thức Tỉnh Ma Pháp, Hệ Của Tôi Là Hệ Yếu Nhất ? Tại thành phố Huyền Thoại, mọi người làm việc tấp nập. Vì hôm nay là ngày nhập học của trường ma pháp nổi tiếng nhất thành phố Trường Cấp 3 Thiên Ý. Học sinh ai nấy đều được đón đưa tấp nập biết chừng nào. Nhưng tại một căn nhà riêng nọ Ngạo Thiên à ! Bố đã cố hết sức để lo cho con vào trường ma pháp rồi. Bản thân bố cũng chẳng thành tài gì. Nay cả gia sản bố đổ hết vào việc học cho con với hy vọng con sẽ trở thành Pháp Sư mạnh nhất lục địa này như trong truyền thuyết về một vị thần và một con quỷ vậy. Còn bây giờ, bố cảm thấy mình không còn sức nữa rồi... Có lẽ bố không thể chứng kiến cảnh con thành tài, hãy cố gắng sống tốt nha con.... Người bố sau khi nói xong những câu đó mắt lịm đi, hơi thở đã tắt, tim đã ngừng đập, tay đã buông xuôi. Ngạo Thiên chỉ biết lặng thinh nhìn bố ra đi với hai dòng nước mắt. Hắn tự nhủ với lòng mình rằng. Bố ơi ! Cả đời này bố đối với con ân trọng như núi. Suốt kiếp này, con mãi không quên và con sẽ trở thành pháp sư mạnh nhất lục địa bố hãy dõi theo con nhé còn giờ con đi đây Nói rồi Ngạo Thiên nhờ hàng xóm chôn cất bố giúp mình còn bản thân đi đến trường Thiên Ý, đó là nơi mà em gái cậu ta đang học và đó cũng là nơi bắt đầu sự nghiệp trở thành pháp sư vĩ đại nhất lục địa của cậu Tại trường Thiên Ý, Ngạo Thiên gặp một người có tên là Tiểu Hầu. Lúc nhỏ, Tiểu Hầu đã được Ngạo Thiên cứu trong một lần bị đám con gái của các Thế Gia bắt nạt, từ đó cậu ta xem Ngạo Thiên như là lão đại của mình vậy. Tiểu Hầu chạy đến vỗ vai Ngạo Thiên Chào lão đại, em vừa mới chạy lại chỗ xếp lớp em thấy em và lão đại học cùng một lớp đó ! Em còn thấy trong đó có tên hai nữ thần của Ngọc Bích Thế Gia và Hàn Băng Thế Gia nữa đó lão đại. Tưởng tượng tới cảnh được ngắm hai nữ thần mỗi ngày mà trong lòng em thấy sướng quá hihihihihihihihi Trong khi thanh niên Tiểu Hầu đang mãi mê nghĩ về viễn cảnh được ngắm nữ thần. Thì Ngạo Thiên mới suy nghĩ một chút và nói Này Tiểu Hầu ! Anh không biết là anh với chú thức tỉnh được hệ ma pháp nào nữa. Anh nghĩ chắc hệ của anh là Phong quá ! Uầy ! Lão đại nói gì thế, cỡ sức mạnh như trâu bò của lão đại thì phải thuộc Hỏa Hệ... à không Quang Hệ mới đúng chứ v Chú mày cứ nói quá ! Anh đây yếu như sên mà làm gì có cửa tới Hỏa Hệ ? Có khi anh còn không thức tỉnh được Ma Pháp nữa kìa. Còn chú nhiệt huyết và nhoi như thế chỉ có thể là Hỏa Hệ thôi Đang mãi mê tán gẫu thì bà cô nào đó bật micro sử dụng năng lượng ma pháp lên và nói Các em học sinh chú ý ! Đừng có mãi mê nói chuyện nữa. Ai về lớp đấy ngay cho tôi nếu không thì cẩn thận cái mông của em bị cháy đấy =]] Nghe nói thấy các bạn học sinh đặc biệt là các bạn nữ vội vàng chạy ngay vào lớp. Khi Ngạo Thiên và Tiểu Hầu vào tới lớp thì chuông kêu một phát. Các học sinh vào ngay ngắn chỗ ngồi chào thầy chủ nhiệm Cả lớp nghiêm ! Kính chào thầy ạ ! Các em ngồi xuống ! Thầy xin tự giới thiệu thầy tên là Bành Hiền Hòa, thầy 40 tuổi và thầy sẽ làm chủ nhiệm của các em trong năm học này, rất mong chúng ta sẽ có một năm học thật vui vẻ nhé ! Như thường lệ khi các em nhập học sẽ phải làm một nghi thức Thức Tỉnh Ma Pháp bây giờ thầy kêu tên em nào em đó lên đây để tay vào quả cầu nhé ! Dạ ! Sau một hồi thức tỉnh cuối cùng cũng tới lượt Tiểu Hầu cậu ta đạt được Hỏa Hệ, hệ mạnh nhất trong tứ hệ ở thế giới này. Và cũng đến lượt Ngạo Thiên, cậu ta để tay vào quả cầu và chả có gì xảy ra cả ! Thầy giáo vội trấn an Ngạo Thiên Em hãy tập trung vào tay, sử dụng sức lực cảm giác như có năng lượng ma pháp đang chạy từ tay em truyền vào quả cầu đi Sau khi nghe xong Ngạo Thiên làm thử và kết quả là thành công. Nhưng... Hệ của cậu ta lại là Phong Hệ, một hệ yếu nhất trong tứ hệ và có tốc độ tu luyện kém nhất, và chỉ có mình Ngạo Thiên là sở hữu Phong Hệ trong lớp này mà thôi. Cậu ta cảm thấy lạc trôi giữa đời khi bị mọi người cười chê và khinh bỉ... -Còn tiếp- Đọc thêm
Ở thế giới dị năng đó, ma thuật là tất cả. Là điều cần nắm bắt và hiểu rõ ở thể loại truyện dị giới Trong tứ hệ của thế giới, Lý Ngạo Thiên lại có căn cơ của hệ yếu nhất, Phong hệ. Mẹ mất sớm, cha cũng qua đời, còn Ngạo Thiên và em gái Ngọc Ý mồ côi, luôn bị Hàn Băng Thế Gia hà hiếp. Mười tám tuổi, nếu Ngạo Thiên không thắng được kẻ thù của Hàn Băng Thế Gia, đời cậu và em gái cậu sẽ tiêu tan. Cậu bé ma thuật yếu đuối nhưng kiên cường đó sẽ làm gì để mạnh lên? Làm sao để bảo vệ em gái và chiến thắng kẻ thù khi sinh nhật 18 đang đến gần? Liệu cậu có hoàn thành lời hứa sẽ trở thành Pháp sư Song Hệ mạnh nhất lục địa với cha mình không? - Tóm tắt Mẹ vì bạo bệnh mà mất sớm, cha cũng sớm qua đời, Lý Ngạo Thiên và Lý Ngọc Ý ở tuổi chưa tới mười tám đã phải mồ côi. Gia đình không thế lực, tiền tài cũng không có, Ngạo Thiên chỉ có ma thuật là hy vọng cuối cùng. Cậu hứa với cha mình là sẽ trở thành Pháp sư mạnh nhất lục địa. Ngày kiểm tra thể chất ma thuật tại trường, Ngạo Thiên nhận được Phong hệ, hệ yếu nhất trong giới ma thuật. Thế giới của cậu như sụp đổ. Nhiều năm về trước, Hàn Băng Thế Gia đã bức ép cha cậu đến mức thân tàn ma dại, khiến cha cậu khốn đốn. Ngạo Thiên đã hứa nếu năm 18 tuổi cậu thắng được đối thủ của gia tộc này, gia đình cậu sẽ được yên ổn. Nhưng bây giờ đây mọi hy vọng dường như đều tiêu tan. Bên cạnh cậu, tên bạn thân Tiểu Hầu hết mực động viên cậu cố gắng. Trước ngày thi Thăng Cấp, Ngạo Thiên lên ngọn núi ưa thích tập luyện rồi ngủ quên. Cậu vô tình xuyên không về mười hai ngàn năm trước, chứng kiến trận chiến huyền thoại giữa tiên và ma trong truyền thuyết. Cơ thể cậu hút hết năng lượng ma thuật của hai con hồ ly đó, khiến chúng đành lòng bái cậu làm chủ nhân và giúp cậu mạnh lên. Kể từ đây, Ngạo Thiên sở hữu năng lực ma thuật của cả Quang hệ và Ám hệ, toàn lực có thể sử dụng mọi hệ trên thế giới này. Cuộc đời cậu bước sang một trang khác, toàn lục địa sẽ không còn ai là đối thủ của cậu được nữa.
Chương Edit Huyền Beta Ngư Ngố Bách thành lại nghênh đón cuộc thi chiêu sinh của học viện Ma Tang trứ danh, mỗi một năm Bách thành đều vì cuộc thi này mà phấn khởi, hi vọng Bách thành có thể cho ra đời một hay thậm chí hai vị ma pháp sư có thể làm cho Bách thành kiêu ngạo. Sáng sớm cuộc thi đã bắt đầu, giống như mọi năm, rất nhiều dân chúng Bách thành nườm nượp đi về phía quảng trường trung tâm Bách thành. Đám đông hàng năm đều xuất hiện lại tụ tập, càng ngày càng nhiều người mong mỏi cuộc thi bắt đầu. Vân Phong cùng Mộc Thương Hải, Mộc Tiểu Cẩm từ sáng tinh mơ đã đến nơi khảo thí. Vân Phong vốn đang ngủ, nhưng Mộc Tiểu Cẩm ầm ĩ đánh thức nàng vì muốn đến sớm một chút. Vân Phong bất đắc dĩ, ba người sáng sớm chính là đi dến đây, thời điểm mà bọn họ tới, chỉ có vài ba thí sinh khác có mặt. Vẫn bình thản, Vân Phong nhìn về phía khu vực ghi danh đang đợi thí sinh, cộng thêm ba người bọn họ thì cũng chỉ năm sáu người, những người khác còn chưa xuất hiện, nếu tới trước thì ghi danh trước. Lão sư chịu trách nhiệm cười tựa hồ rất vui vẻ, Vân Phong phỏng đoán, nhất định là vì ma pháp sư song hệ kia. Chỉ cần có một ma pháp sư song hệ ra đời đã đủ để cho những lão sư này vui mừng đến mấy năm. Ba người đứng yên, nhìn đám đông bao vây phía ngoài, cặp mắt to của Mộc Tiểu Cẩm lóe sáng, tò mò nhìn ra ngoài. Nàng vừa kéo tay Vân Phong vừa thì thầm “Tiểu Phong, thật là nhiều người a… ” Vân Phong cười cười, nàng nhớ tới cảnh tượng ba năm trước đây nàng theo đại ca tới cuộc thi. Năm đó cũng nhiều người giống như vậy, cũng huyên náo giống như vậy. Tựa hồ sự hi vọng, tò mò của dân chúng Bách thành đối với cuộc thi chiêu sinh của học viện Ma Tang qua bao nhiêu năm cũng không hề giảm mà ngược lại nó càng ngày càng tăng cao, người vây xem năm nay so với ba năm trước còn nhiều hơn. Ba năm trước đây, đại ca tham gia cuộc thi chiêu sinh, ba năm sau mình từ một người ngoài cuộc trở thành người tham dự. Vân Phong cười nhìn về phía đám người náo nhiệt bên ngoài, mọi người lớn tiếng nghị luận cuộc thi lần này sẽ diễn ra như thế nào, người nào sẽ đạt danh ngạch thứ nhất, cũng không biết tin tức bị rò rỉ như thế nào mà thậm chí thậm chí ngay cả tin ma pháp sư song hệ xuất hiện tất cả đều biết. “Lần này Bách thành thực là vẻ vang, ma pháp sư song hệ đó! Các ngươi nghe nói qua chưa!” “Ngươi cho chúng ta là người quê mùa à, chưa ăn qua đầu heo chẳng lẽ chưa thấy heo chạy sao! Ma pháp sư song hệ làm cho Bách thành chúng ta được thêm không ít mặt mũi a!” “Đệ nhất danh lần này nhất định là của vị ma pháp sư song hệ kia, không ai khác có thể đoạt được!” “Chờ một chút, các ngươi không biết sao? Vân gia Vân Phong cũng tham gia cuộc thi chiêu sinh lần này !” “Ngươi nói cái gì? Chính là Vân gia Vân Phong ở Xuân Phong Trấn?” “Đúng vậy a, các ngươi nói, danh hiệu đệ nhất kia sẽ là của người nào? Mặc dù ma pháp sư song hệ rất hiếm, rất lợi hại, nhưng con cháu Vân gia cũng không phải là ngồi không a!” Một nhóm người cao giọng nghị luận, căn bản chủ đề nghị luận của bọn họ đều xoay quanh ma pháp sư song hệ và Vân Phong, trong lúc vô tình, chủ đề nghị luận của mọi người chỉ có một, hai người này rốt cuộc ai mới là kẻ có đủ thực lực để đoạt danh hiệu đệ nhất! Mặc dù cách đám người một một khoảng cách tương đối xa, nhưng Vân Phong vẫn có thể đem lời bàn tán của những người này toàn bộ thu vào tai. Nàng không khỏi bất đắc dĩ cười, nếu như không phải vì muốn áp chế thái độ lớn lối giả tạo của nhữ nhân* kia, nàng đối với cuộc thi chiêu sinh lần này căn bản không có hứng thú. *Nhữ nhân trong cụm Nhữ nhân thức tự Dựa trên một câu truyện ngụ ngôn của Trung Quốc, ý chỉ những người mới bắt đầu học tập, chỉ biết sơ sơ kiến thức nhưng đã đắc ý kiêu ngạo, cho là đã học được toàn bộ, hành động như vậy là ngây thơ ngu ngốc. Châm biếm những người tự cho là đúng, mới học nửa chừng đã chạy lấy người. Hư danh đối với nàng có nghĩa gì? Thực lực chân chính quyết định hết thảy, những thứ này cũng chỉ như gấm thêu hoa mà thôi, có hay không có đối với nàng cũng chẳng có thiệt hại gì. “Tiểu Phong, họ nói gì vậy? Sao mới sáng ra mà họ đã tranh cãi ầm ĩ thế?” Mộc Tiểu Cẩm tròn vo mắt nhìn, lấy thực lực cấp bốn trước mắt của nàng chẳng thể nghe rõ bọn họ nói cái gì, Vân Phong cười “Bọn họ đang đàm luận buổi sáng hôm nay nên ăn cái gì!” Mộc Thương Hải nhìn Vân Phong, Mộc Tiểu Cẩm chớp chớp mắt, Vân Phong không nói thêm gì. Dần dần, các thí sinh lần lượt xuất hiện, cách thời gian cuộc thi càng ngày càng gần, các lão sư giám sát cuộc thi đã đến. Thái Đức cũng tới, thời điểm hắn thấy Vân Phong liền lộ ra nụ cười nhạt mà ẩn chứa bên trong nụ cười ấy bao hàm một ý nghĩa Tiểu nha đầu, ngươi đừng làm ta thất vọng a. Vân Phong cũng cười cười đáp trả Thái Đức, Thái Đức mặt mày hớn hở đi tới nơi diễn ra cuộc thi, bắt đầu sắp xếp. Các thí sinh cũng nhanh chóng kéo nhau đến đông đủ. Vân Phong nhìn đán người đang đứng chờ, trừ mười mấy thí sinh thì còn lại chính là nhân viên. Mà vị ma pháp sư song hệ giả bộ thanh cao kia vẫn chưa tới. Thần sắc mấy lão sư ghi danh không khỏi lo lắng, mấy vị lão sư của Ma Tang học viện cũng đang bàn luận xôn xao, trên mặt một mảnh nôn nóng. Đúng lúc ấy, một bóng dáng chậm rãi đi tới, bộ dạng một chút cũng không vội vàng, nàng cuối cùng cũng đến, thời gian ghi danh sắp hết, mà nàng lại từ tốn thong thả bước tới, trong đôi mắt lộ rõ vẻ kiêu ngạo nhìn người chung quanh. Mà chung quanh không ít thí sinh đối với thân phận của nàng cảm thấy thực là hâm mộ, từng ánh nhìn hâm mộ cùng ghen tỵ chằm chằm vào nàng. Mễ Linh Lợi bộ dáng hưởng thụ, thời điểm đi qua ba người Vân Phong liền nở nụ cười khinh thường. “Quả nhiên là nông cạn, hừ!” Thấp giọng nói một câu, Mễ Linh Lợi đi tới chỗ ghi danh, mấy lão sư thấy vậy không khỏi thở phào nhẹ nhõm “Ngươi đã tới, tới là tốt rồi, tới là tốt rồi.” “Ha hả, Mễ đồng học mau ghi danh đi.” Mễ Linh Lợi cười cười, ghi danh tên của mình, mấy người đi theo sau nàng giống như là người hầu mà vẻ mặt vô cùng đắc ý, nhìn qua làm người khác cảm thấy khó chịu. Mễ Linh Lợi viết tên xong, thời gian ghi danh đã sớm qua, dựa theo quy tắc thì nàng bị loại trừ khỏi cuộc thi lần này, song với thân phận đặc thù của nàng khiến những lão sư Ma Tang học viện cho qua. Vân Phong thậy vậy đối với Ma Tang học viện tự khoe khoang công bằng chính là khinh thường. Cái gọi là công bằng công chính cũng còn tùy vào đối tượng khác nhau! Mễ Linh Lợi ghi danh xong, hướng về phía Vân Phong đi tới, mọi người tự động nhường đường cho nàng làm cho Mễ Linh Lợi cảm thấy mình chính là nữ vương cao cao tại thượng, trên mặt một bộ tự cao tự đại. Tất cả mọi người tò mò nhìn ba người Vân Phong, người mù cũng nhìn ra hai người kia đang tranh chấp, chưa vào học viện đã kết oán, thật đúng là có trò hay để nhìn. “Đồ quê mùa, có phải ngươi sáng sớm đã đến không?” Mễ Linh Lợi cười hỏi Vân Phong, mấy người đi theo liền phát ra tiếng cười. Vân Phong bực mình nhìn Mễ Linh Lợi, cảm thấy nữ nhân này có phải ăn no rỗi việc không có việc để làm hay không, làm sao cứ thích khiêu khích sự nhẫn nại của người khác, không chọc người khác nàng sẽ chết sao. “Mễ Linh Lợi, có rắm thì mau thả đi.” Vân Phong đột ngột nói tục một câu, cùng người như thế nàng cho dù có lễ phép cũng chẳng có ích gì, không bằng dứt khoát dùng bộ dạng thô tục với nàng. Mễ Linh Lợi đỏ mặt lên, muốn mở miệng nói gì đó nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống. “Tiểu thư chúng ta cùng nói chuyện với ngươi chính là vinh hạnh của ngươi, đồ quê mùa!” Một người bên cạnh Mễ Linh Lợi lên tiếng, liếc mắt nhìn Vân Phong. “Đám chó mèo các ngươi kêu loạn cái gì, ta chỉ hiểu tiếng người.” Vân Phong cũng không thèm nhìn, mặt đám người này lập tức đỏ lên. “Đồ quê mùa ngươi muốn chết phải không! Tiểu thư nhà ta chính là ma pháp sư song hệ, ngươi là cái thá gì a! Chọc giận tiểu thư nhà ta, sau này ngươi đừng mong có kết cục tốt!” “Tiểu Phong không phải là đồ quê mùa!” Mộc Tiểu Cẩm hô to, đôi mắt trừng thật to, tay vững vàng cầm tay Vân Phong, khuôn mặt nhỏ nhắn vì tức giận mà đỏ bừng. “Ngươi tiện nha đầu, nơi này không đến phiên ngươi nói chuyện!” Một người cao giọng nói, thần sắc Vân Phong đột nhiên lạnh lẽo. Tròng mắt đen của nàng quét đến, người vừa nói liền chỉ cảm thấy thân thể run lên, vô thức liền run cầm cập, hai chân không khống chế được lùi về lui phía sau một bước. “Được rồi, đừng nói nhảm với các nàng, các nàng chỉ được cái mồm mép mà thôi.” Mễ Linh Lợi cao ngạo cho Vân Phong cùng Mộc Tiểu Cẩm một cái ánh mắt khinh thường. Trông nàng ta giống hệt con khổng tước xòe đuôi. Mộc Thương Hải đứng bên lạnh lùng cười. “Cũng không biết là ai là người không biết xấu hổ, chỉ biết khua môi múa mép.” chỉ nói suông mà không làm Mễ Linh Lợi nghe thế giận đến hai mắt trợn trừng. Vân Phong tò mò nhìn Mộc Thương Hải, nàng thật không ngờ nha, tiểu tử này mồm mép cũng không phải dạng vừa đâu! “Ngươi thử lặp lại lần nữa!” Người bên cạnh Mễ Linh Lợi gầm lên, Mộc Thương Hải nhếch miệng cười to “Ngươi đã muốn nghe, ta liền lặp lại lần nữa! Cũng không biết là ai là người không biết xấu hổ, chỉ giỏi nói suông không dám động.” Người bên cạnh Mễ Linh Lợi muốn động tay động chân, Mễ Linh Lợi cũng coi như nhận biết được tình hình hiện nay, nàng há có thể cho phép kẻ kia càn rỡ? Mễ Linh Lợi lập tức ngăn cản, lạnh lùng hừ một tiếng “Có bản lãnh, ngươi cùng ta thi đấu xem ai dành được danh hiệu đệ nhất. Ai thua lập tức vả miệng!” Vân Phong chậm rãi câu khóa môi, người ta đã như thế thì nàng cũng không cần nương tay “Ngươi chính là tự tìm đường chết!” “Tiểu Phong sẽ không thua ngươi!” Mộc Tiểu Cẩm khẳng định, hướng về phía Vân Phong nở nụ cười. Mộc Thương Hải cũng gật đầu “Thua thì tự vả miệng, quả là ý kiến hay.” Mễ Linh Lợi nhìn thấy ba người không một chút sợ hãi, không nhịn được nổi trận lôi đình nhưng nàng lại muốn duy trì dáng vẻ cùng cử chỉ ưu nhã cao quý. Dù sao nàng là ma pháp sư song hệ, có biết bao người đang theo dõi, làm sao lại đi chấp nhặt với đám người thô tục này! Cuối cùng nàng ta không nói gì nữa, đen mặt bỏ đi, nói nhiều lời như thế cũng không chiếm được ích lợi gì. Nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy đúng, hai người đối chọi gay gắt như vậy, thật khiến cho mọi người xung quanh chú ý, tiếng nghị luận náo nhiệt không dứt, ầm ĩ hết lên. “Các ngươi nhìn thấy không, hai người vừa rồi chính là ma pháp sư song hệ cùng Vân gia Vân Phong a!” “A? Cái nữ nhân như Khổng Tước cao ngạo ấy là ma pháp sư song hệ á?” “Ai ui, vừa nhìn đã thấy tiểu nha đầu Vân gia hiền lành hơn rồi, dù sao cũng do ma pháp sư song hệ chủ động tìm tới.” “Các ngươi biết cái gì, người ta là ma pháp sư song hệ a, người ta có tư cách kiêu ngạo!” “Những lời này nói cũng đúng, nàng ta đính thực có tư cách kiêu ngạo… ” Âm thanh bàn luận lại một lần nữa truyền tới tai Vân Phong rõ ràng. Vân Phong chẳng qua cười cười, thực lực Mễ Linh Lợi nàng đã sớm biết, bất luận thế nào thì việc nàng ta muốn đoạt lấy danh hào đệ nhất là không thể! Thái Đức đã bố trí tốt hiện trường cuộc thi, Vân Phong đảo mắt, ba năm này thực lực Thái Đức lão sư mặc dù không có tiến bộ rõ rệt nhưng đã ổn định hơn rất nhiều, vách tường ma pháp cấp sáu trong suốt kia đã trở nên kiên cố hơn. Thời điểm Thái Đức đi ra, các thí sinh nhanh chóng đi vào trường thi, ba người Vân Phong không gấp gáp, từ từ theo phía sau Mễ Linh Lợi giả bộ thanh cao vào. Tùy tùng của nàng ở phía sau liên tục nịnh hót “Người dành được danh hiều đệ nhất nhất định chính là tiểu thư!” “Không sai, tiểu thư không phải là đệ nhất thì thật là không có thiên lý rồi!” Vừa rồi Mễ Linh Lợi vì Vân Phong mà sắc mặt biến thành màu đen nhưng giờ được tâng bốc liền giảm bớt, đôi mắt khẽ liếc Vân Phong mang theo khiêu khích đắc ý, rồi hất cằm lên, vẻ mặt cao ngạo tiêu sái bươc đi. “Nhất định sẽ không có vấn đề.” Mộc Thương Hải nói với Mộc Tiểu Cẩm. Mộc Tiểu Cẩm gật đầu, nếu như là nàng, có lẽ sẽ có chút khẩn trương, nhưng hiện tại có Vân Phong ở bên, Mộc Tiểu Cẩm một chút cũng không lo lắng. “Vân Phong, nhất định phải dành được danh đệ nhất, ta chờ ngươi khiến nha đầu kia tự vả miệng mình!” Mộc Thương Hải thấp giọng, không nhịn được cười mấy tiếng, Vân Phong gật đầu, trò hay này nàng nhất định sẽ không bỏ qua! “Tiểu Phong nhất định sẽ không có vấn đề gì! Đại ca ngươi cứ yên tâm!” Mộc Tiểu Cẩm vui vẻ nói, lôi kéo Vân Phong đi vào. Mộc Thương Hải đứng bên ngoài nhìn bóng lưng hai người, đặc biệt là khi nhìn thấy muội muội của mình vui vẻ, Mộc Thương Hải bỗng cảm thấy trong lòng thật dễ chịu. Mộc Thương Hải vừa quay đầu liền thấy ngay đám người theo sau Mễ Linh Lợi, đám người kia vừa cảm nhận được ánh mắt Mộc Thương Hải, lập tức co rúm thân thể lui lại phía sau mấy bước. Mộc Thương Hải thực lực bây giờ là cấp năm, những người này cũng chỉ là một đám người bình thường, thực lực không có nửa điểm uy hiếp! Mới vừa rồi bọn chúng dám lớn lối chỉ vì thân phận ma pháp sư song hệ của Mễ Linh Lợi. Hiện tại Mễ Linh Lợi đã đi vào cuộc thi, bọn họ đương nhiên co đầu rút cổ, nửa chữ cũng không dám nói. Mộc Thương Hải lạnh lùng khẽ hừ, không thèm nhìn, một đám người chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng mà thôi! Các thí sinh tiến vào trường thi, Vân Phong nhìn trên bàn, thấy được trên mặt bàn bày biện các loại đá khảo thí, theo thứ tự từ cấp một đến cấp bốn. Vị trí của Mộc Tiểu Cẩm cách nàng cũng không xa, mà Vân Phong không nghĩ tới chính là, cái Mễ Linh Lợi giả bộ thanh cao lại đứng ngay bên cạnh mình. Vị trí của hai người gần sát nhau, Mễ Linh Lợi khẽ hừ một tiếng, vẻ mặt chán ghét. Vân Phong cũng lười nhìn nàng, dùng tinh thần lực dò xét các tảng đá trên bàn Mộc Tiểu Cẩm, không có bị người động tay động chân, vậy là tốt. Những người khác nàng lười quản, chỉ cần đá của Mộc Tiểu Cẩm bình thường, không xuất hiện tình huống giống đại ca năm đó là được. Nhưng nói đi nói lại, một khi xuất hiện tình huống đá bị đánh tráo thì chỉ có chết, uổng phí khí lực làm chuyện thừa thãi. Có Vân Phong ở đây, trừ phi ngươi có thể sử dụng ma pháp thạch cấp bậc thống lĩnh hậu kì, nếu không vẫn là câu nói kia, uổng phí khí lực! Số tuổi Vân Phong mà đã đột phá đến thống lĩnh cấp bậc đã là yêu nghiệt trong yêu nghiệt rồi, không có ai có thể sẽ tin tưởng đó là sự thật. Một khi Vân Phong đem tất cả lá bài tẩy lộ ra, ngang trời xuất thế một yêu nghiệt như vậy, không phải bị dính vào một mớ rắc rối thì cũng là không ngừng bị đuổi giết. Vân Phong và Mễ Linh Lợi được an bài gần nhau làm cho những người quan sát một lần nữa ồn ào hẳn lên, cuộc thi chiêu sinh lần này hai người được mọi người dự đoán kết quả cao nhất lại trùng hợp được xếp cạnh nhau! Thật là kì quái, đều nói oan gia thì ngõ hẹp, quả nhiên là đúng! Các lão sư Ma Tang học viện không biết có phải cố ý làm vậy hay không, nàng cũng không biết bọn họ muốn sử dụng mánh khóe gì. Vân Phong nàng cũng lười suy nghĩ, cùng nữ nhân giả bộ thanh cao này đụng độ cũng tốt, đến lúc đó lại càng dễ dàng hơn. Thái Đức tiến lên hắng giọng tuyên đọc những quy tắc trong cuộc thi của học viện Ma Tang, lại là một hồi thao thao bất tuyệt, cùng năm trước bất đồng chính là quần chúng hôm nay đến vây xem tựa hồ đã không đợi đươc nữa. Thái Đức vẫn chưa nói hết, đám người vây xem cũng đã nhao nhao hết lên. Thái Đức nhìn thấy, trong mắt một mảnh ý cười, chính là vì để tạo bầu không khí như vậy, làm người ta nôn nóng không chịu được! Hiểu được nguyện của phần lớn quần chúng Thái Đức nói tóm tắt đơn giản, rõ ràng thể lệ cuộc thi bằng ba câu. Thái Đức vừa phát lệnh, làm số chiêu sinh so với ngày trước càng nhiệt huyết khi cuộc thi bắt đầu! “Các ngươi nói, vô địch năm nay là ma pháp sư song hệ hay là Vân gia Vân Phong?” “Chúng ta đánh cuộc đi! Ta cá là ma pháp sư song hệ thắng!” “Ta cá là Vân gia Vân Phong thắng!” Quần chúng vây xem nhao nhao mở cuộc cá cược, Thái Đức có chút dở khóc dở cười nhìn về phía bọn họ Tầm mắt hắn đảo qua chỗ Vân Phong và Mễ Linh Lợi, hai người này chính là kiêu ngạo của học viện Ma Tang, bất luận là người nào, cuộc thi chiêu sinh lần này đã vượt trội hơn hẳn, dương danh cả Bách thành! Những thí sinh khác sau khi nhìn thấy động tác ra lệnh một tiếng của Thái Đức chủ nhiệm thì đều bắt đầu. Chỉ có Vân Phong cùng Mễ Linh Lợi đều không nôn nóng xúc động, Mễ Linh Lợi liếc nhìn Vân Phong, thấy vậy Vân Phong bèn cho nàng nụ cười nhạt “Đừng quên, ai thua thì sẽ tự vả miệng mình.” Mễ Linh Lợi trừng mắt “Hừ! Đồ quê mùa, thì ra là ngươi muốn tự vả miệng, muốn cảm tạ ta thỏa mãn tâm nguyện của ngươi sao? ” Vân Phong cười nhẹ, ẩn chứa trong mắt toàn bộ là lãnh ý “Ngươi nói nhảm thật đúng là nhiều!” Không thèm nhìn Mễ Linh Lợi nữa, Vân Phong dễ dàng nâng lên tảng đá cấp một. Mễ Linh Lợi thấy vậy khinh thường hừ lạnh, cũng thành công nâng lên ma thạch cấp một. Vân Phong cười cười, động tác không vội. Mễ Linh Lợi bộ dáng không chịu nhường ai nhanh chóng giơ lên ma thạch cấp hai, ánh mắt khiêu khích nhìn Vân Phong, Vân Phong cũng đồng thời giơ lên ma thạch cấp hai. Hai người ngươi trước ta sau, ngươi tới ta đi, không phân cao thấp. Mộc Tiểu Cẩm thấy vậy liền vui vẻ, mình thành công nâng lên ma thạch cấp một đã được coi là vượt qua kiểm tra rồi, mấy ngày ở cùng Vân Phong Mộc Tiểu Cẩm cũng học được cách kiêm tốn. Sau khi nàng thành công nâng lên ma thạch cấp một cũng không làm gì nữa mà hết sức chuyên chú nhìn Vân Phong cùng Mễ Linh Lợi. Trên trường thi, không ít thí sinh đã đạt đến tiêu chuẩn của mình, trong lúc vô tình, ánh mắt mọi người đều tập trung vào tập trung vào hai người kia. Bất luận là đám đông bên ngoài hay thí sinh, thậm chí là cả những lão sư của học viện Ma Tang cũng đều nhìn về phía hai người họ! “Mấy vị lão sư, các ngươi thấy thế nào?” Thái Đức đi tới, ánh mắt tràn đầy ý cười nhìn hai người đang phân cao thấp, những lão sư khác mỉm cười, sắc mặt cũng có chút nghi ngờ. “Thực lực của Mễ đồng học ước chừng ở cấp bốn, nhưng Vân gia nha đầu thì… ” “Thì không dò xét được thực lực, đúng không?” Thái Đức nhàn nhạt nói, mấy vị lão sư khác gật đầu, bọn họ đều có thực lực cấp năm lại không thể dò xét được thực lực của nàng. Chẳng lẽ thực lực của tiểu nha đầu Vân Phong kia đã vượt qua bọn họ hay sao? “Hai người kia đều là tân binh năm nay của học viện Ma Tang chúng ta a.” Một lão sư thở dài, bất luận là người nào, đều đem lại danh tiếng lớn cho học viện. Mễ Linh Lợi là ma pháp sư song hệ hiếm có, mà thực lực Vân Phong so với tuổi của nàng thì chính là thiên tài yêu nghiệt! Thái Đức mỉm cười, đôi mắt chăm chú theo dõi Vân Phong, tràn đầy tìm tòi nghiên cứu cùng mong đợi. Tiểu nha đầu, ba năm không thấy, thực lực của ngươi đã đạt đến loại trình độ nào, thật sự là khiến người khác mong đợi…! Mọi ánh mắt tập trung trên người Vân Phong cùng Mễ Linh Lợi, hai người giờ phút này đã thành công nâng lên ma thạch cấp ba. Mễ Linh Lợi nhìn Vân Phong, tinh thần lực chậm rãi thành công nâng lên ma thạch cấp bốn! Trong đám người đột nhiên bộc phát ra những âm thanh nhiệt liệt hoan hô, ma pháp sư song hệ cấp bốn a! Mễ Linh Lợi nghe đám người hoan hô, khẽ nghiêng đầu “Đồ quê mùa, hiện tại nhận thua vẫn còn kịp.” Vân Phong khẽ rũ mắt xuống, ha hả cười, nhận thua? Đến bây giờ, trong từ điển của nàng không hề có chữ thua! Tinh thần lực của nàng nhẹ nhàng bao trùm lên ma thạch cấp bốn, không cần tốn nhiều sức nâng lên, tiếng hoan hô lại một lần nữa mãnh liệt vang lên. “Vân Phong, làm tốt lắm!”
pháp sư song hệ